Trong Truyện Kiều – Nguyễn Du đã từng nói:”chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài”.Vì thế làm người chúng ta phải rèn tâm tính chứ chứ không phải chỉ dựa vào cái miệng.
Làm người dựa vào tâm chứ không dựa vào miệng. Lấy chân thành đối đãi thì nhận về thành tín, lấy giả dối dụ dỗ thì người cũng chẳng thật lòng.
Làm việc dựa vào sự giúp đỡ của mọi người, không có sự trợ giúp thì việc lớn khó thành. Giúp người này giúp người kia, cuối cùng cũng chính là giúp đỡ bản thân. Làm tổn hại người này làm tổn hại người kia, cuối cùng lại trở thành làm tổn hại chính mình.
Muốn được bạn bè tôn trọng thì trước tiên cần học cách tôn trọng. Nếu ta không biết cách bao dung thì đối phương dựa vào điều gì để trân quý ta?
Muốn được người khác thấu hiểu thì trước tiên cần học cách lượng thứ khoan hòa. Nếu lúc nào cũng săm soi bới móc thì người khác dựa vào cớ gì để bao dung ta?
Trái tim lạnh hay ấm hoàn toàn dựa vào việc bạn đối đãi với nó như thế nào. Nếu bạn nâng niu thì nó sẽ ấm áp, nếu bạn để mặc thì nó sẽ lạnh lùng.
Tình người xa hay gần hoàn toàn dựa vào cách chúng ta đối xử. Nếu bạn lừa dối thì sẽ xa xôi lạnh nhạt, nếu bạn thành khẩn thì sẽ gần gũi yêu thương.
Một phần chân thành mới đổi được một trái tim chân thành. Một phần tôn trọng thì mới được người khác coi trọng. Một phần trân quý thì mới thành tựu được tình cảm thắm thiết mặn nồng.
Làm người cần chân thực, kết giao cần trong sáng, hành sự cần giữ bổn phận. Làm người chớ hư giả, là tốt hay xấu, xung quanh cũng chẳng có nhiều kẻ ngốc đâu. Làm việc chớ khôn ranh, làm tốt hay xấu, xung quanh đều có lời đánh giá.
Chớ luôn so đo, cũng chớ gây khó bắt bí với người. Làm việc thiện thì mới được thiện báo, lưu lại đường lùi cho người thì mới có đường ra.
Đời người quý nhất không phải tiền bạc, cũng không phải địa vị mà là sự chất phác và nhân phẩm.
Biết ơn thì nên tìm cách báo đáp, ấy mới là sống có tình có nghĩa. Với người thì hòa hợp thiện lương, với công việc thì giữ gìn chữ tín, như thế mới có thể đứng vững trong trời đất, mới không cô phụ lương tâm.
Bởi vì, làm người dựa vào tâm chứ không dựa vào miệng!